Đừng Để Tương Lai Chết Trước Tuổi 30
Tác giả: Lã Bạch
Về tác giả:
Lã Bạch là một chuyên gia trong lĩnh vực sáng tác và truyền thông mới, từng đảm nhận giám đốc sáng tạo của Tencent và giám đốc marketing của Zhihu.
Review sách:
Những năm tháng 20 luôn khó nhọc nhưng cũng là những năm tháng đẹp nhất của đời người. Rất nhiều ước mơ tuổi trẻ được thắp sáng từ cột mốc này:
Bạn muốn tìm được một công việc mình yêu thích nhưng đồng thời cũng muốn khẳng định được năng lực của bản thân trước xã hội. Chưa lo xong cơm, áo, gạo, tiền thì chưa dám nghĩ đến tình yêu hay nói chuyện xa xôi với một người. Sự bận rộn của người trưởng thành và hiện thực tàn khốc của cuộc đời đã làm bạn thấu hiểu nỗi vất vả mà cha mẹ từng trải.
Đứng lên rồi vấp ngã, vấp ngã rồi lại đứng lên…những vòng lặp mà chỉ có bạn mới thấm để định nghĩa sao cho đúng cái gọi là cô đơn. Tất cả, đều có trong cuốn sách này, cuốn sách nhìn thấy cả một tuổi trẻ ngông cuồng nhưng nhiệt huyết, những bài học mà chỉ có thể đánh đổi bằng xương máu và trải nghiệm. Thất vọng, vỡ òa, nỗ lực hay “không chịu để số phận đánh gục” là những gì mà tuổi trẻ và chỉ có tuổi trẻ mới đem lại được cho chúng ta.
“ĐỪNG ĐỂ TƯƠNG LAI CHẾT TRƯỚC TUỔI 30” của tác giả Lã Bạch là cuốn sách tập hợp hơn 30 câu chuyện ngắn với 6 chương giúp bạn trả lời những câu hỏi lớn của những người trẻ trước cuộc đời: Làm sao để sống hết mình? Cách thức nỗ lực để đạt được thành công; Định hình mơ ước đúng với thực tế; Bản chất thật của cuộc sống….
Đọc “Đừng để tương lai chết trước 30” mình khâm phục sự gan lì của tác giả, cũng đồng cảm trước những sai lầm mà bất cứ ai cũng mắc phải khi đi xin việc hoặc đạt được chút thành tựu khi còn quá trẻ. Và hơn hết, những câu chuyện về khởi nghiệp, thuê nhà, kết bằng hữu hay tình cảm với người thân thương đều khiến mình nhìn thấy bản thân trong đó.
Đọc để hiểu tại sao mình thất bại. Đọc để biết được rằng nếu không nỗ lực từng ngày, mình sẽ cảm thấy hối tiếc mãi về sau. Một cuốn sách hay truyền động lực mà bất cứ ai muốn được sống hết mình chứ không chỉ “tồn tại” trong thời đại này.
LÀM CÁCH NÀO ĐỂ BUÔNG BỎ MỘT NGƯỜI TA TỪNG THƯƠNG HƠN SINH MỆNH ?
Thực sự quên một người là một việc âm thầm lặng lẽ, không đưa người ấy vào danh sách đen, không xóa số điện thoại của người ấy, thấy người ấy sống tốt có thể ấn nút thích mà không hề ngưỡng mộ, chỉ là trong lòng bạn biết rõ, hai người không thể hàn huyên tâm sự với nhau tới đêm khuya, không thể vui buồn bất thường vì người ấy, trước đây thích đến thế, bây giờ lại có thể nhẹ nhõm như vậy, không chút do dự, đoạn đường này chỉ có thể đi cùng anh đến đây thôi.
Từ bỏ một người, chưa bao giờ là chuyện một sớm một chiều, khi cậu từng chút từng chút làm cạn kiệt sự ái mộ và quan tâm của tôi, tôi cũng dần tích lũy đủ sự thất vọng đối với cậu. Trước đây thích đến thế, nhưng bây giờ lại nhẹ nhõm như vậy, đoạn đường này tôi chỉ có thể đi đến đây thôi.
ĐÃ QUA RỒI CÁI TUỔI KHÓC SẼ GỌI MẸ, TỦI THÂN SẼ VỀ NHÀ
Hồi nhỏ chúng ta khóc đứt hơi khản tiếng, hận không thể để cả thế giới biết bản thân mình chịu ấm ức. Sau khi lớn lên, chúng ta phải chịu nhiều sự tủi hờn hơn, nhưng đến khóc cũng phải lặng lẽ, không dám phát ra tiếng động, sợ những người ghét mình nghe thấy, lại càng sợ những người yêu quý mình nghe được.
Cuối cùng cũng qua cái tuổi khóc sẽ gọi mẹ, tủi thân sẽ về nhà. Lớn rồi, không chỉ phải kiếm tiền nuôi bản thân mà còn phải kiếm tiền gửi về cho gia đình, ngoài việc nỗ lực lăn xả thì chúng ta không còn đường lui nào khác.
Cuộc đời của chúng ta không ngừng phải đưa ra lựa chọn, chỉ là lựa chọn của mỗi người đều không giống nhau. Có người có thể lựa chọn việc du học, không cần lo lắng về tiền bạc, du lịch vòng quanh thế giới mở mang tầm mắt. Có người có thể lựa chọn dũng cảm theo đuổi ước mơ, nếu thất bại cùng lắm về nhà sống một cuộc đời bình yên nhà cửa xe cộ đủ đầy. Có người sinh ra đã được thừa kế tài sản, tròn mười tám tuổi sở hữu khối tài sản hơn một trăm triệu.
Còn những người xuất thân bình phàm như chúng ta, chỉ có thể nỗ lực cho tới khi không thể làm được gì nữa, phấn đấu tới khi bị cảm động bởi chính bản thân mình.
“Một người có xuất thân không tốt sẽ không chặn đứng mọi khả năng thành công của anh ta, số phận lúc nào cũng có những con cá lọt lưới”.
Chúng ta phấn đấu hết mình, chính là vì muốn trở thành con cá lọt lưới đó. Số mệnh cho chúng ta xuất phát điểm thấp hơn người khác, là hy vọng chúng ta sử dụng cuộc đời của mình để phấn đấu, viết nên một câu chuyện lật ngược tình thế.
Trích: Đừng để tương lai chết trước tuổi 30
Xem thêm:
Review sách Vị Tu Sĩ Bán Chiếc Ferrari
Review sách Nhà Lãnh Đạo Không Chức Danh