Càng Kỷ Luật, Càng Tự Do
Tác giả: Ca Tây
Review sách:
Khi chuông báo thức kêu mỗi sáng, bạn có hai sự lựa chọn: tắt đi để tiếp tục mơ, hoặc thức dậy để biến giấc mơ của mình thành hiện thực. Để làm được điều thứ hai, có một câu mình đã niệm trong đầu mỗi ngày: “Càng kỷ luật – Càng tự do”.
—
Ai cũng đều đã nghe qua những “bí mật” của thành công: dậy sớm, đọc sách, tập thể dục,… nhưng mặc nhiên, số người thực sự làm được những điều này rất ít. Động lực thì có thừa nhưng kỷ luật lại không có. Thử hỏi, làm gì có ngọt ngào nào không trải qua đắng cay? Nghe hai chữ “Kỷ luật” vốn thấy khắt khe, nhiều người lại nghĩ rằng làm gì có “Tự do” tồn tại trong “Kỷ luật”? Phải để đến khi sự buông thả khiến ta trở thành nô lệ ràng buộc bởi cơm áo gạo tiền, có lẽ đến lúc đó mới hiểu vì sao “Càng kỷ luật, càng tự do”.
Cuốn sách bìa màu xanh dương xinh xắn này luôn được mình giữ cạnh đầu giường, đơn giản bởi vì tựa sách như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng tới bản thân. Khi bạn còn bé, ba mẹ luôn đứng phía sau theo dõi từng bước chân, họ chính là người rèn dũa kỷ luật cho bạn. Lớn lên, sống một mình, bạn hoàn toàn tự do được làm những gì mình thích: cả điều tốt và điều xấu. Ranh giới ở giữa mong manh đến nhường nào, có lẽ không cần phải miêu tả thành lời.
Thứ ta không chiến thắng được, chính là thời gian.
“Thời gian có tính duy nhất và không thể quay ngược lại, thay vì lãng phí nó vào những so đo tính toán, chi bằng hãy sống khí chất một chút. Người có khí chất mới có thể chiến thắng thế giới này.” – Ca Tây
Câu trích dẫn bên trên là một trong những câu mình thích nhất cuốn sách. Cách bạn sử dụng thời gian những ngày bạn còn trẻ, sẽ là bức tranh phản chiếu lại trên bạn khi bạn về già. Những nếp nhăn khắc khổ, hay một khóe miệng phúc hậu, tất cả sau này đều được quyết định bởi bạn của hiện tại.
Nghiêm túc với cuộc sống, cuộc sống tuyệt đối sẽ không bạc đãi bạn.
Học nghiêm túc một môn năng khiếu, bắt đầu thay đổi từ những việc nhỏ nhất, nỗ lực trong thái độ sống, vượt qua khó khăn trong việc gây dựng những thói quen tốt, mọi thứ không khó như bạn nghĩ đâu. Nếu bạn quyết tâm hừng hực nhưng chỉ được tầm ba phút, mọi chuyện đương nhiên sẽ chẳng thành. Nhưng mỗi ngày bạn cố hơn vài phút, vài giờ. Ngày hôm sau cố hơn hôm trước một chút, và quan trọng nhất: Đừng dừng lại. Bản thân bạn sau này sẽ cảm ơn chính mình vì đã tiếp tục.
Nhưng trên con đường bạn đi, không tránh khỏi những lo lắng, những khó khăn không ai lường trước. Lúc này, tác giả Ca Tây ở đó như một người tiền bối, đốc thúc bạn vượt qua khó khăn ấy mà đi lên. Không nuông chiều bạn bằng những lời ngon ngọt vô nghĩa, Ca Tây đặt vào từng mẩu chuyện những lời khích lệ cứng rắn: “Muốn không lo lắng, trước tiên phải sắp xếp cuộc sống có quy luật.”, “Nếu ngay cả việc “kiếm tiền” cũng để người khác phải giục thì cả cuộc đời bạn cũng chỉ đến thế mà thôi.”…
Vượt qua chính mình là thử thách quan trọng nhất
Trong mọi thử thách và khó khăn thì thử thách vượt qua chính mình là thử thách quan trọng nhất, có tính tiên quyết nhất trong mọi công việc và là động lực để ta tiếp tục với những thử thách tiếp theo.
Vậy để vượt qua thử thách của bản thân thì trước hết chúng ta phải thật kỷ luật với chính mình vì “càng kỷ luật, càng tự do”.
Chúng ta cần duy trì những thói quen tốt, kiên trì với những mục tiêu cá nhân của mình từ những việc đơn giản đến những công việc phức tạp hơn, tránh xa cám dỗ của sự lười biếng.
“Những người trưởng thành như chúng ta nên nhìn cuộc sống rộng hơn một chút, ghen có thể có, tức giận có thể có. Thế nhưng, có những cảm xúc chỉ nên lướt qua trong lòng, ngày hôm sau ngủ dậy hãy để nó rời đi cùng với đêm đen mới là cách lựa chọn tốt nhất.” Người ta hay nói, nhấc lên được thì thả xuống được, cảm xúc là thứ có thể chi phối chúng ta rất nhiều, nếu để những cảm xúc tiêu cực lấn át ta, thì chúng ta sẽ có những hành động sai lầm, vậy nên là hãy rời xa nó nhanh nhất có thể.
Một lời khuyên nho nhỏ, bạn đừng đọc hết cuốn sách một lần. Hãy đọc chậm rãi, mỗi ngày một chương nhỏ đôi ba trang thôi cũng được. Giống như thanh năng lượng cho tâm hồn, nếu bạn dùng mỗi lần một ít, bạn sẽ có sức bền để đi xa. Nhưng nếu bạn nhai hết một lần rồi thôi, chính những năng lượng dôi ra ấy khiến bạn bị quá tải, và rất dễ dẫn tới việc bạn chẳng làm gì cả. Nhưng không sao, có một điều khác biệt đối với “Càng kỷ luật Càng tự do”: Bạn luôn luôn có thể mở ra một trang bất kỳ, đọc chúng, và bắt đầu hành động khác đi.
Cuốn sách với những triết lý đơn giản, những câu chuyện thực tế hằng ngày quen thuộc, là những bài học về tính kỷ luật sâu sắc, thực sự là sự thức tỉnh và giúp chúng ta sống có kỷ luật với chính mình hơn.
Xem thêm:
Review sách Những Tấm Lòng Cao Cả
Review sách Muôn Kiếp Nhân Sinh
Review sách Đừng Bao Giờ Đi Ăn Một Mình